Dưới bóng cây râm mát của sân nhà, có một chú nhóc và một cô bé cãi nhau:
- Mặt trăng con trai, người ta gọi mặt trăng là “ông trăng” cơ mà!
- Hứ, ai cũng gọi mặt trăng là “chị Hằng” thì có!
- Nè, tớ còn biết câu đồng dao này nữa: “ông trăng tròn, ông trăng méo, ông thấy tui béo, ông bẹo tụi đau”. Còn cậu, có biết câu đồng dao nào không?
- Tớ…tớ chẳng thèm chơi với cậu nữa!
Năm 2010…
Dưới bóng cây râm mát của sân nhà, có một chàng trai và một cô gái ngồi cạnh nhau:
- Cậu thích cô bạn ấy thật à?
- Ừ…mà tớ chẳng biết phải nói gì…
- Thế này nhé… Cậu nói rằng: Mặt trăng là vệ tinh tự nhiên duy nhất của trái đất, khoảng cách trung bình từ mặt trăng đến trái đất là 384 403 km. Tớ và cậu như mặt trăng và trái đất ấy. Dù có cách nhau 384 403 km thì chúng ta vẫn luôn nhớ về nhau…
- Ơ… cậu nó nghe hay thật, nhưng…sao buồn thế? Mà chúng ta đâu có cách nhau xa thế?
- Tớ…tớ cũng chẳng biết nói sao nữa… Mai gia đình tớ xuất ngoại rồi, cậu có tiễn tớ không?
- Chết thật! Tớ có hẹn với bạn ấy rồi…
- Thế thì thôi vậy!
Năm 2012…
Dưới bóng cậy râm mát của sân nhà, có một chàng trai và một cô gái ngồi cạnh nhau:
- Cô ấy không thích tớ…thế mà tớ cứ tưởng… Mà sao cậu về nước đột ngột thế?
- Vì…
- Vì sao?
- Tớ không muốn cậu phải một mình lúc này.
Hai người im lặng. Một lúc sau chàng trai lên tiếng:
- Mỗi khi tớ gặp chuyện buồn hay cần một lời động viên, một nick ảo trên mạng thường gởi cho tớ những lời nhắn gửi tốt lành. Tớ cứ đinh ninh đấy là cô ấy. Nhưng giờ tớ biết rồi…
Đôi má cô gái hây hây đỏ:
- Cậu biết gì cơ?
Chàng trai nhìn người bạn của mình và nói:
- Mặt trăng là vệ tinh tự nhiên duy nhất của trái đất, khoảng cách trung bình từ mặt trăng đến trái đất là 384 403 km. Dù xa nhau đến thế, nhưng mặt trăng và trái đất vẫn luôn hướng về nhau. Nếu không có mặt trăng, trái đất này sẽ trở nên hiu quạnh lắm…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét