
…Những khi bên bạn, trong một khoảng khắc nào đó, mình lại nghĩ mình phải làm thế nào để bạn luôn cười thật tươi với mình, bởi vì mình là người đến sau…
…Những khi xa bạn, trong một khoảng khắc nào đó, mình lại nghĩ mình phải làm thế nào để được nhìn thấy bạn dù mình mới gặp bạn hôm trước, bởi vì mình là người đến sau…
…Những khi nhớ bạn, trong một khoảng khắc nào đó, mình lại nghĩ mình làm thế nào để được nghe thấy tiếng bạn hoặc mong nhận được 1 tin nhắn từ bạn, bởi vì mình là người đến sau….......
…Rồi đến khi gần bạn, trong một khoảng khắc nào đó, mình lại nghĩ mình phải làm thế nào để giữ bạn lại được bên mình mãi mãi....bởi vì mình là người đến sau…”
Và..........
Tôi chỉ biết yêu em, yêu và yêu em…. Tôi chỉ biết cố gắng, cố gắng và cố gắng để làm em vui, cố gắng để được em để ý đến t/c của tôi dành cho em…. Nhưng càng yêu em nhiều bao nhiêu, cố gắng nhiều bao nhiêu thì trong một lúc nào đó tôi lại sợ mất em.... cũng tại bởi tôi là người đến sau.
Đôi khi tôi muốn bỏ cuộc vì làm người đến sau. Một đoạn đường chỉ có tôi và em mà sao như chúng ta đi giữa dòng người tấp nập, một cái nắm tay thật nhẹ nhàng mà tôi vẫn chưa cảm nhận được, một sự quan tâm thật nhẹ nhàng cũng chỉ làm em cười với tôi trong chốc lát....tất cả tình cảm tôi dành cho em mà sao tôi thấy thật trống rỗng..trống rỗng vì tôi chưa cảm nhận được nó, trống rỗng vì có lẽ em đang "lạnh nhạt" khi phải gặp lại những gì em đã có trong quá khứ…
…………………………………………..
Em à ! Anh cũng như bao người con trai khác, anh chỉ biết yêu và làm hết sức trong khả năng của mình để mang đến hạnh phúc cho em. Một mình trong phòng và nghe bài " Tình yêu diệu kì " càng làm anh thêm buồn và luôn mong : .. "Vì anh chỉ biết ước và mỉm cười thôi. Nhưng anh ước gì, mình gặp nhau lúc anh chưa ràng buộc và em chưa thuộc về ai..." như thế có phải tốt hơn không?
Nhưng em à, cái gì là quá khứ thì hãy cho nó ngủ yên, vì ai cũng có một bí mật cho riêng mình, và em hãy giữ lấy nó. Hãy chôn tất cả trong tim của mình..vì một lúc nào đó em sẽ hiểu tình yêu của "người đến sau ".
…Thế đấy, làm người đến sau thật khó phải không em? Cái khó đấy đã làm anh phải cố gắng nhiều hơn, và làm anh yêu em nhiều hơn. Nhưng chính cái lúc yêu em nhiều hơn, cố gắng nhiều hơn thì anh lại làm em buồn nhiều hơn bởi những suy nghĩ của anh.
Con đường mà anh cảm thấy ồn ào đó là lúc em đang có được sự bình yên trong em, cái nắm tay mà anh vẫn chưa cảm nhận được đó là vì em muốn anh phải nắm chặt tay em , và sự quan tâm nhẹ nhàng mà chỉ nhận được nụ cười trong chốc lát của em đó là vì em muốn anh ôm em thật chặt trong lúc đó...Tất cả, tất cả, anh đã không cảm nhận được tình yêu em đang dành cho anh. Và khi anh nhận ra thì em đã không còn bên anh nữa...
Em à ! Hãy nghe lời này của anh nhé, một lần thôi cũng được: “ Anh yêu em ! Nhiều lắm !” Hãy luôn vui vẻ em nhé . Cố gắng theo đuổi ước mơ của mình. Còn anh ! Anh sẽ không bao giờ hối tiếc khi đã yêu em. Một người đã làm thay đổi anh ..Anh muốn được thấy em cười. Chỉ là đứng là ở xa thôi nhưng anh có thế quan sát rất tốt. Người đến sau yêu em lắm !
Tôi chỉ biết yêu em, yêu và yêu em…. Tôi chỉ biết cố gắng, cố gắng và cố gắng để làm em vui, cố gắng để được em để ý đến t/c của tôi dành cho em…. Nhưng càng yêu em nhiều bao nhiêu, cố gắng nhiều bao nhiêu thì trong một lúc nào đó tôi lại sợ mất em.... cũng tại bởi tôi là người đến sau.
Đôi khi tôi muốn bỏ cuộc vì làm người đến sau. Một đoạn đường chỉ có tôi và em mà sao như chúng ta đi giữa dòng người tấp nập, một cái nắm tay thật nhẹ nhàng mà tôi vẫn chưa cảm nhận được, một sự quan tâm thật nhẹ nhàng cũng chỉ làm em cười với tôi trong chốc lát....tất cả tình cảm tôi dành cho em mà sao tôi thấy thật trống rỗng..trống rỗng vì tôi chưa cảm nhận được nó, trống rỗng vì có lẽ em đang "lạnh nhạt" khi phải gặp lại những gì em đã có trong quá khứ…
…………………………………………..
Em à ! Anh cũng như bao người con trai khác, anh chỉ biết yêu và làm hết sức trong khả năng của mình để mang đến hạnh phúc cho em. Một mình trong phòng và nghe bài " Tình yêu diệu kì " càng làm anh thêm buồn và luôn mong : .. "Vì anh chỉ biết ước và mỉm cười thôi. Nhưng anh ước gì, mình gặp nhau lúc anh chưa ràng buộc và em chưa thuộc về ai..." như thế có phải tốt hơn không?
Nhưng em à, cái gì là quá khứ thì hãy cho nó ngủ yên, vì ai cũng có một bí mật cho riêng mình, và em hãy giữ lấy nó. Hãy chôn tất cả trong tim của mình..vì một lúc nào đó em sẽ hiểu tình yêu của "người đến sau ".
…Thế đấy, làm người đến sau thật khó phải không em? Cái khó đấy đã làm anh phải cố gắng nhiều hơn, và làm anh yêu em nhiều hơn. Nhưng chính cái lúc yêu em nhiều hơn, cố gắng nhiều hơn thì anh lại làm em buồn nhiều hơn bởi những suy nghĩ của anh.
Con đường mà anh cảm thấy ồn ào đó là lúc em đang có được sự bình yên trong em, cái nắm tay mà anh vẫn chưa cảm nhận được đó là vì em muốn anh phải nắm chặt tay em , và sự quan tâm nhẹ nhàng mà chỉ nhận được nụ cười trong chốc lát của em đó là vì em muốn anh ôm em thật chặt trong lúc đó...Tất cả, tất cả, anh đã không cảm nhận được tình yêu em đang dành cho anh. Và khi anh nhận ra thì em đã không còn bên anh nữa...
Em à ! Hãy nghe lời này của anh nhé, một lần thôi cũng được: “ Anh yêu em ! Nhiều lắm !” Hãy luôn vui vẻ em nhé . Cố gắng theo đuổi ước mơ của mình. Còn anh ! Anh sẽ không bao giờ hối tiếc khi đã yêu em. Một người đã làm thay đổi anh ..Anh muốn được thấy em cười. Chỉ là đứng là ở xa thôi nhưng anh có thế quan sát rất tốt. Người đến sau yêu em lắm !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét